BÀI ĐỌC I: St 21, 5. 8-20

"Con của người nữ tỳ không được thừa hưởng gia tài cùng với con tôi".

Trích sách Sáng Thế.

Khi Abraham được một trăm tuổi, thì Isaac sinh ra. Đứa trẻ lớn lên và thôi bú. Ngày Isaac thôi bú, Abraham thết tiệc linh đình.

Bà Sara thấy con của Agar, người đàn bà Ai-cập, chơi với Isaac, con của bà, liền nói với Abraham rằng: "Hãy đuổi mẹ con người tì nữ này đi, vì con của người đầy tớ không được thừa hưởng gia tài cùng với con tôi là Isaac". Abraham lấy sự ấy làm đau lòng cho con mình. Chúa phán cùng Abraham rằng: "Ngươi đừng buồn vì con trẻ, và con nữ tỳ của ngươi. Bất cứ Sara nói gì, ngươi hãy nghe theo, vì nhờ Isaac, sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi. Nhưng Ta cũng sẽ cho con trai của nữ tỳ trở thành một dân tộc lớn, vì nó thuộc dòng dõi của ngươi".

Sáng sớm (hôm sau) Abraham chỗi dậy, lấy bánh mì và bầu nước, đặt lên vai người nữ tỳ, trao con trẻ cho nàng rồi bảo nàng đi. Sau khi ra đi, nàng đến rừng Bersabê. Và khi đã uống hết bầu nước, nàng bỏ con trẻ dưới gốc cây trong rừng. Nàng ra ngồi cách xa đó khoảng tầm một tên bắn, vì nàng nói: "Tôi chẳng nỡ thấy con tôi chết". Và (khi) nàng ngồi đó, thì bên trong đứa bé cất tiếng khóc. Chúa đã nghe tiếng khóc của đứa trẻ, và thiên thần Chúa từ trời gọi Agar mà rằng: "Agar, ngươi làm gì thế? Ngươi đừng sợ, vì Thiên Chúa đã nghe tiếng đứa trẻ khóc từ chỗ nó đang nằm kia. Ngươi hãy chỗi dậy, ẵm con đi, và giữ chặt tay nó, vì Ta sẽ cho nó trở thành một dân tộc vĩ đại". Và Thiên Chúa mở mắt cho Agar, nàng thấy một giếng nước và đến múc đầy bầu nước cho đứa trẻ uống. Chúa phù trợ đứa trẻ; nó lớn lên, cư ngụ trong rừng vắng, và trở thành người có tài bắn cung tên. Đó là lời Chúa.